72 giờ ở Hồng Kông!
Trong chuyến đi 72 giờ tại Hồng Kông, tôi không chỉ khám phá những địa điểm nổi tiếng như Đại lộ Ngôi Sao, làng Ngong Ping hay đỉnh The Peak mà còn trải nghiệm sâu sắc cuộc sống thường nhật và sự đa dạng của ẩm thực địa phương. Hành trình đầy bất ngờ khi kết bạn với du khách quốc tế và cảm nhận nhịp sống sôi động của một thành phố không bao giờ ngủ.
Hôm ấy vừa đáp xuống sân bay Hồng Kông thì mưa bắt đầu tầm tã. Tôi chỉ cầu mong nhanh tìm được khách sạn để cất đồ đạc và nghỉ ngơi. Khách sạn tôi đặt nằm trung tâm giữa khu Tiêm Sa Chủy và bến cảng Victoria. Chặng đường đến đây không hề dễ dàng khi phải trung chuyển qua khá nhiều “line” tàu điện ngầm, thang bộ, thang cuốn và cuối cùng là thang máy khách sạn. Đó là những chiếc thang máy ọp ẹp nhất mà tôi từng thấy!
Nhưng khi vừa đến nơi, mưa bão bên ngoài không là gì so với “tiếng sét” đánh ngang tai. Do một số lỗi trên hệ thống đặt phòng mà chủ khách sạn đã cho khách thuê căn phòng tôi đặt trước đó. Tôi buộc phải ở ghép cùng một người bạn nữ. Buồn bã và bực tức, “Khách sạn thôi mà, đầy!!!...” tôi quyết định kéo vali đi tìm một khách sạn mới mà không hề biết rằng, việc tìm được một chỗ nghỉ chân thoải mái là điều khiến người ta “xì-trét” nhất khi đến Hồng Kông.
Bác chủ khách sạn lật đật chạy ra níu tay tôi lại, vì bác biết rằng tôi khó lòng mà tìm được một chỗ nghỉ tốt ở ngay khu vực được xem là đắt đỏ nhất Hồng Kông này. Bác còn nắm tay bảo tôi: “Yên tâm, đấy là một người tốt!”.
Trong căn phòng nhỏ chỉ khoảng 12m2, tôi đã gặp một người bạn Đài Loan. Ấn tượng đầu tiên của tôi đó là một người khá hiền lành, thông minh và hài hước. Tuy nhỏ hơn tôi 4 tuổi nhưng bạn ấy đã đi được khá nhiều quốc gia trên thế giới trong đó có cả Mỹ, Nhật, và các nước châu Âu khác. Hầu hết các chuyến đi đều một mình tự túc nên sự hiểu biết và kinh nghiệm du lịch của người bạn này khá dày dặn. Từ những người xa lạ trở thành bạn đồng hành, cuối cùng 72 giờ ở Hồng Kông của tôi lại có quá nhiều điều để kể.
Mới sáng sớm, ăn vận đẹp, hai chúng tôi dạo bước trên Đại lộ Ngôi sao dọc theo cảng Victoria và chiêm ngưỡng bức tượng nổi tiếng của nam diễn viên Lý Tiểu Long. Với đôi chân thoăn thoắt, cả hai hăm hở khám phá một thương cảng Hồng Kông sầm uất như trong các bộ phim TVB ngày bé hay xem.
Lần đầu tiên sử dụng MRT với tôi quả thật “hack” não. Nào là các tuyến đường, nào là phải chọn đúng chiều đi, rồi làm sao xuống đúng ga, … Ôi, cái đất Hồng Kông nhỏ xíu này mà chằng chịt lắm tàu điện ngầm, không khác gì một ma trận! Nếu không có người bạn đồng hành này chỉ dẫn, chắc tôi sẽ lạc lối ở Hồng Kông mất.
Thời tiết Hồng Kông dễ chịu đến mức mà bạn có thể đi chơi cả ngày mà không thấy mệt. Trời nắng dịu nhẹ, gió hiu hiu mát, thời tiết se lạnh, không khí trong lành. Chúng tôi quyết định cùng nhau đi đến làng Ngong Ping trên đảo Lantau. Vì hành trình mất khá nhiều thời gian di chuyển và xếp hàng nên tầm trưa chúng tôi xuất phát, để chắc chắn có thể quay về kịp trước khi trời tối. Ngồi trên cáp treo đi từ trung tâm thành phố Tung Chung lên đến làng Ngong Ping trên đỉnh núi, tôi có thể chiêm ngưỡng quang cảnh biển đảo Lantau và vịnh Tung Chung.
Làng Ngong Ping được lấy cảm hứng từ kiến trúc trung hoa thời Tống, Minh, Thanh. Theo chân dòng người đông như trẩy hội, chúng tôi lạc bước đến “Con đường Trí tuệ”, nơi đặt 38 cột gỗ cao 8-10m có khắc chữ thư pháp Tâm Kinh. Xa xa, hình dáng Đức Phật ngồi đài sen hiện lên đầy huyền bí bên trên những ngọn núi xanh mướt uốn lượn giữa trời mây. Bức tượng cao 34 mét và được đúc từ 202 mảnh đồng, không chỉ là một công trình kiến trúc đồ sộ mà còn là biểu tượng cho sự trường tồn của Hồng Kông. Vì là một địa điểm du lịch tâm linh, nên tôi thấy nhiều người đến đây chỉ đơn giản là muốn được thắp nén nhang và dùng nước gội rửa để cầu mong bình an và sức khỏe.
Quay về lại trung tâm, Hồng Kông lúc này đã lên đèn lung linh, đúng là nổi danh xứ cảng ăn chơi. Chúng tôi lại một lần nữa ghé Đại lộ Ngôi sao để chiêm ngưỡng bữa tiệc ánh sáng “Symphony of Lights” lúc 8 giờ tối. Vừa lãng mạn, vừa đã mắt! Cảnh tượng này đúng là một trong những thứ làm người ta nhớ mãi về Hồng Kông. Sau đó, chúng tôi đi dạo chợ đêm để lấp đầy chiếc bụng đói.
Ngày thứ hai, tôi quyết định một mình lên đỉnh The Peak. Trải nghiệm ngồi tàu điện lên núi quả thật rất thú vị. Không sở hữu nhiều danh lam thắng cảnh hay đất đai trù phú màu mỡ, nên người Hồng Kông ý thức bảo tồn mảng xanh rất tốt. Không có nơi nào trong thành phố lại không có cây xanh. Đất rộng người đông nhưng tôi không hề cảm thấy ngột ngạt hay ô nhiễm. Và The Peak là nơi tôi có thể trải nghiệm rõ rệt điều này! Đứng trên đỉnh The Peak, thu vào tầm mắt toàn bộ thương cảng Hồng Kông một khung cảnh thật choáng ngợp!
Người Hồng Kông theo tôi đánh giá có khẩu phần ăn nhiều hơn người Việt Nam. Một phần ăn tôi gọi có thể cho tận 2, 3 người ăn. May mắn có bạn đồng hành, tôi có cơ hội được trải nghiệm nhiều món ăn xứ Cảng Thơm. Ngoài vấn đề về giá cả ra thì ẩm thực Hồng Kông là một điều gì đó không thể đùa được!
Với vật giá đâu đó xấp xỉ gấp 3 lần giá cả hàng hoá ở Việt Nam, đắt đỏ có thể là 2 từ hiện lên đầu tiên trong đầu tôi khi nhắc đến Hồng Kông. Thế nhưng tôi thấy lạ là nhiều người vẫn chọn đến Hồng Kông để mua sắm, nhất là các mặt hàng về thời trang và mỹ phẩm. Có lẽ là do những thiết kế thời thượng và chất lượng các hàng hoá ở đây luôn nằm ở “top” đầu.
Giờ thứ 49, làm gì để kết thúc hành trình Hương Cảng phồn hoa thật hoành tráng? Chúng tôi rủ nhau đi mua sắm và trải nghiệm thang cuốn ngoài trời. Đây cũng là địa điểm nổi tiếng từng xuất hiện trong chương trình “Running Man" hồi trẻ tôi từng xem. Hệ thống thang cuốn này có mái che dài nhất thế giới với đoạn đường 800m và chiều cao lên đến 135m. Nó giúp những người lớn tuổi ở đây có thể dễ dàng đi bộ lên những con đường dốc. Cạnh đó là chợ trung tâm (Central Street Market), khu chợ lâu đời nhất Hồng Kông với hàng trăm quầy hàng khác nhau bán đủ loại thực phẩm tươi sống.
72 giờ mới đó mà trôi qua thật nhanh! Vậy là cũng đến lúc chúng tôi phải nói lời chào tạm biệt. Trước khi xuống tàu điện ngầm ra sân bay, chúng tôi đã kịp chia sẻ thông tin liên lạc của nhau. Cho đến hiện tại chúng tôi vẫn còn là những người bạn tốt, và vẫn còn đó cái hẹn khám phá Đài Loan trong tương lai gần.