Hành trình mở bản đồ 24 giờ khám phá Helsinki cùng Quang Vinh
Helsinki trong những tháng cuối năm có vẻ đẹp rất khó diễn tả: lạnh, trong trẻo và yên bình đến mức đôi khi tôi chỉ muốn đứng yên một chỗ để ngắm nhìn thành phố tự thở.
Lần này, tôi chọn cách du lịch thật nhẹ nhàng với một tấm bản đồ giấy và để mọi thứ diễn ra tự nhiên. Không gấp gáp, không chuẩn bị nhiều chỉ là tôi và thủ đô của Phần Lan trong một ngày ngẫu hứng.
Dạo quanh khu chợ địa phương
Nền nhiệt giảm sâu khiến hơi thở cũng trở nên se lại. Tôi tìm đường vào khu chợ địa phương nơi có những gian hàng ẩm thực được dựng lên với hình dạng là những chiếc lều đỏ ấm áp.

Bên trong, hơi ấm và mùi đồ ăn khiến tôi ngay lập tức thấy dễ chịu hơn. Tôi chọn một phần cá chiên giòn và súp cá hồi nóng hổi, vừa ăn vừa quan sát người bản địa trò chuyện với nhau bằng những câu nói trầm, ngắn và nhẹ.
Món ăn không cầu kỳ, nhưng sự ấm áp của nó khiến tôi thấy mình đang dần hòa vào nhịp sống của thành phố. Không ồn ào, không vội vàng tôi nhận ra Helsinki bắt đầu từ những điều giản dị thế này.
Nhà ga trung tâm: Sang trọng hơn tôi tưởng
Rời khu chợ, tôi đi bộ về phía Nhà ga trung tâm. Từ bên ngoài, nhà ga đã gây ấn tượng bởi kiến trúc mạnh mẽ, nhưng bước vào bên trong tôi còn bất ngờ hơn. Không gian vòm cao, ánh sáng đẹp, những chi tiết trang trí tinh tế… tất cả khiến tôi có cảm giác mình đang đứng trong một bảo tàng nghệ thuật hay nhà hát hơn là một nhà ga. Helsinki có cách rất riêng để tạo ra sự sang trọng mà không phô trương và nơi đây là ví dụ rõ ràng nhất.

Thư viện Oodi: Nơi tôi hiểu vì sao người Phần Lan yêu tri thức
Điểm đến tiếp theo trong hành trình của tôi là thư viện Oodi. Tôi đã đọc nhiều về nơi này, nhưng cảm giác khi bước vào vẫn đặc biệt hơn mong đợi. Không gian rộng, sáng sủa, thiết kế hiện đại nhưng tinh tế, mọi khu vực đều mang đến sự thoải mái cho người sử dụng.

Ngoài những giá sách đồ sộ, Oodi còn có phòng thu âm, khu nghiên cứu, rạp chiếu phim, nhà hàng, quán cà phê… giống như một trung tâm sáng tạo hơn là thư viện truyền thống. Ngoài không gian riêng, nơi đây cũng xây dựng các khu dành cho hoạt động cộng đồng khiến tôi cảm thấy mỗi người dân đúng nghĩa là một phần của thủ đô này. Oodi giống như lời khẳng định rằng văn hóa, tri thức và sự tiếp cận tự do là nền tảng của họ.
Nhà thờ đá Temppeliaukio: Khoảnh khắc đứng giữa ánh sáng tự nhiên
Điểm dừng tiếp theo cũng là nơi tôi mong muốn đến nhất trong hành trình này là Nhà thờ đá Temppeliaukio. Từ bên ngoài, lối vào khá khiêm tốn, nhưng bên trong lại mở ra không gian hoàn toàn khác. Nhà thờ được chạm khắc trực tiếp từ những tảng đá granit, mái vòm đồng dài 22 km và 180 mặt kính đón ánh sáng tự nhiên khiến cả không gian như được bao phủ bởi thứ ánh sáng rất “Bắc Âu”: dịu, trong và tinh khiết.

Âm thanh vang lên trong nhà thờ nghe như đến từ một thế giới khác trầm, sâu và đầy tính thiền. Nơi đây sẽ mở cửa từ 9 giờ 30 sáng đến 17 giờ và giá vé từ 5 - 8 euro/người (tùy theo mùa).
Một Helsinki chỉn chu và tĩnh lặng
Một ngày ở Helsinki khiến tôi nhận ra người Phần Lan có phong cách sống rất rõ ràng: chậm rãi nhưng đầy chất lượng, tĩnh lặng nhưng không hề buồn, đúng giờ đến mức chỉ trễ một phút cũng là chuyện đáng bàn. Sauna là thói quen không thể thiếu như một cách để nạp lại năng lượng trong mùa đông dài.

Khi gấp chiếc bản đồ lại vào cuối ngày, tôi cảm thấy mình đã chạm được vào những gì thật nhất của thủ đô này: không chỉ là kiến trúc đẹp hay những công trình nổi tiếng, mà còn là tinh thần Phần Lan bình yên, sâu sắc và đáng để trải nghiệm một lần trong đời.
Đặc sản của Phần Lan
Một ngày khám phá Helsinki không thể thiếu trải nghiệm ẩm thực địa phương, với những món đặc trưng như: thịt tuần lộc xông khói ăn kèm với bánh mì – biểu tượng của ẩm thực Phần Lan; hải sản từ biển Baltic, nơi có độ mặn thấp nhất thế giới, nổi tiếng với cá tuyết, cá trích, cá hồi.














