Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa

Tôi không phải người quá am hiểu về nhạc Trịnh. Cũng chưa từng ngồi hàng giờ để phân tích từng ca từ, giai điệu hay thông điệp trong những bản nhạc của ông. Nhưng cũng như nhiều người Việt khác, đâu đó trong ký ức tôi vẫn có những khoảnh khắc bật lên một bản nhạc cũ - “Diễm xưa”, “Biển nhớ”, hay “Một cõi đi về” - để lòng lắng dịu đi một chút. Và cũng vì chút cảm tình ấy, một buổi sáng mùa hè ở Huế, tôi tìm đến Gác Trịnh.

Hieu Nguyen Tran
Hieu Nguyen Tran
fb share
copy link
Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa
Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa

Gác Trịnh chỉ mở cửa vào buổi sáng, từ 7 giờ đến 11 giờ 30 - một khoảng thời gian khá ngắn nếu so với những quán cà phê thông thường, nhưng dường như cũng rất “Trịnh”. Ấy là sự không ồn ào, không phục vụ đại trà, như thể Gác Trịnh chỉ mở cửa cho những ai thật sự muốn tìm đến và yên lòng trong vài giờ ngắn ngủi giữa tất bật thường ngày.

Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa
Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa

Không gian của Gác Trịnh nhỏ nhưng rất ấm. Ấm theo một cách trầm lặng, không phải kiểu ấm bởi màu sắc hay ánh đèn, mà bởi cảm giác gần gũi, thân quen như đang ngồi trong ngôi nhà của một người thân lâu ngày không gặp. Quán được giữ nguyên kiến trúc cũ kỹ của một ngôi nhà Huế xưa với nền gạch, khung gỗ, cửa sổ nhỏ mở ra đón nắng sớm trong veo, mộc mạc như Huế ngày xưa lắm.

Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa

Căn gác có 5 gian nhỏ, mỗi khu vực như lưu giữ một lớp ký ức riêng. Bên ngoài là hành lang chung cư, trước bàn ban công đặt vài chiếc ghế gỗ cao vừa đủ để ngồi nhâm nhi ly cà phê, ngắm đường phố Huế dịu dàng với bóng cây xanh rủ xuống.

Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa
Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa

Phía trong phòng khách bày vài bộ bàn ghế gỗ kiểu xưa để khách có thể chọn cho mình một góc, lặng lẽ đọc cuốn thư tình Trịnh viết hay những bản nhạc Trịnh được trân trọng trong từng chiếc khung tranh treo tường. Tiếp nối là gian phòng ngủ của căn nhà cũ nay đã được cải tạo thành nơi trưng bày những kỷ vật của cố nhạc sĩ, vừa để ngắm, vừa để chiêm nghiệm.

Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa
Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa
Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa

Vào sâu hơn là một góc giếng trời hứng nắng, nơi xưa kia từng là không gian sinh hoạt của gia đình ông Trịnh Công Sơn. Giếng giờ đây đã được lợp mái tôn, chỉnh sửa lại thành một góc cà phê nhỏ, nơi khách có thể ngồi chuyện trò, thưởng thức nhạc Trịnh. Cuối dãy là gian bếp nhỏ, vừa đủ để pha cà phê, chuẩn bị vài món đơn giản để đón khách. 

Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa
Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa
Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa

Và trên tầng cao nhất chính là căn gác cũ, nơi Trịnh Công Sơn từng ngồi sáng tác những bản nhạc để đời. Cách bày trí giờ đây vẫn y nguyên như khoảnh khắc Trịnh ngồi cầm bút viết lên trang giấy: một chiếc bàn gỗ cạnh cửa sổ, vài vật dụng sinh hoạt hằng ngày, một chiếc giường đơn giản. Mọi thứ ở đó dường như đứng im lại mà không hề trôi chảy theo thời gian, như thể chỉ cần bước lên gác là có thể nghe thấy tiếng gõ nhịp của một bản nhạc đang thành hình.

Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa
Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa
Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa

Gác Trịnh không phải một quán cà phê theo nghĩa thông thường. Nơi đây giống như một bảo tàng thu nhỏ, nơi mọi món đồ đều có câu chuyện để kể, mọi góc nhà đều chứa đựng một phần ký ức. Người ta đến đây không chỉ để uống cà phê mà còn để thưởng thức nhạc Trịnh trong một không gian đúng là của Trịnh - giản dị, sâu lắng, và chân thành.

Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa
Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa

May mắn trong buổi sáng hôm ấy, tôi có dịp được trò chuyện cùng nhà thơ Lê Huỳnh Lâm, người hiện vẫn đang dốc lòng gìn giữ Gác Trịnh. Bác Lâm không chỉ là một người yêu thơ, mà còn là một người kể chuyện đầy cảm xúc. Bác mộc mạc kể lại từng câu chuyện về căn nhà, về Trịnh, về những kỷ niệm gắn bó với nơi chốn này. Chất giọng trầm ấm của bác vang vọng trong không gian nhỏ hẹp khiến người nghe cảm thấy như đang thực sự sống trong câu chuyện xưa.

Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa

Tôi cũng tò mò vì sao bác lại duy trì Gác Trịnh suốt chừng ấy năm. Khi trò chuyện, bác chỉ cười nhẹ rồi nói rằng: với một tâm hồn nghệ sĩ, bác muốn lưu giữ tinh thần và giá trị nghệ thuật của Trịnh Công Sơn - không chỉ cho những người cùng thời, mà còn cho cả những thế hệ sau, những người trẻ vẫn đang tìm thấy mình trong lời ca, điệu nhạc ấy.

Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa
Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa

Menu cà phê ở đây đơn giản nhưng đủ đầy để mỗi vị khách đều có thể tìm thấy một thức uống cho riêng mình, từ những ly cà phê Huế đậm đà, đến cà phê kiểu Ý, hay Sài Gòn. Mức giá dao động từ 20.000 đến 50.000 đồng, không đắt, cũng chẳng rẻ, nhưng vừa vặn để cảm thấy mình đang thực sự "ngồi uống cà phê cùng Trịnh".

Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa

Một sáng ngắn ngủi ở Gác Trịnh, được nghe nhạc Trịnh, được nghe chuyện kể, được uống ly cà phê trong không gian xưa cũ, bỗng thấy mùa hè ở Huế dịu đi một phần nào. Nhẹ như gió, như mưa, như lời hát: "Sống trong đời sống cần có một tấm lòng…"

Một sáng mùa hè ở Gác Trịnh - Huế dịu dàng như một bản nhạc xưa

Trước khi lên xe rời khỏi Gác Trịnh, tôi chợt nhớ ra mình chưa kịp ghi lại hình ảnh căn nhà từ xa. Khi vừa giơ máy ảnh lên, bất ngờ bắt gặp nụ cười hiền hậu và cái vẫy tay nhẹ nhàng của bác Lâm từ hiên nhà. Không cần lời, chỉ khoảnh khắc ấy thôi cũng đủ để cảm nhận được một lời chào tạm biệt chân thành, hay có lẽ là một lời hẹn gặp lại rất Trịnh: không ồn ào, không khuôn sáo, chỉ là một cái nhìn đầy mến thương giữa lòng Huế mơ màng.

fb share
copy link