Rồng nhang Tai Hang - vũ khúc của ánh lửa và niềm tin giữa lòng Hồng Kông
Giữa nhịp sống hiện đại, Tai Hang vẫn giữ ngọn lửa truyền thống qua lễ múa rồng nhang mỗi mùa Trung Thu — nghi lễ hơn trăm năm tuổi, nơi ánh lửa, khói hương và lòng người hòa làm một.

Giữa khói nhang và ánh trăng rằm, Hồng Kông bừng sáng
Hồng Kông vào mùa Trung Thu thường rực rỡ đèn lồng, náo nhiệt tiếng cười. Nhưng giữa dòng người hối hả, có một khoảnh khắc khiến thành phố lặng đi, rồi bừng sáng trong tiếng trống, khói hương và ánh lửa. Ấy là khi rồng nhang Tai Hang xuất hiện.
Tôi đứng ở góc đường Wun Sha, nơi khói nhang bắt đầu lan tỏa trong không khí đậm mùi tre cháy. Từ xa, những đốm sáng lấp lánh dần tiến lại gần – đó là thân rồng dài 67 mét, được đan bằng tre và rơm, gắn hơn 10.000 cây nhang cháy đỏ. Mỗi cái cúi đầu, vươn thân hay xoay mình của nó đều khiến cả khu phố bừng lên như có linh hồn.

Con rồng ấy không phải đến từ sân khấu, mà từ tín ngưỡng và lòng người. Hơn một thế kỷ trước, Tai Hang từng là một làng nhỏ của người Hakka. Khi thiên tai, dịch bệnh ập đến, dân làng tuyệt vọng. Theo lời một vị thầy phong thủy, họ làm lễ múa rồng nhang để trừ tà, cầu an. Phép màu đã xảy ra: dịch tan, làng yên. Từ đó, điệu múa rồng nhang trở thành nghi thức thiêng liêng, được gìn giữ qua bao thế hệ.
Hơi thở truyền thống trong nhịp sống hiện đại

Hơn 300 người dân – từ thanh niên, người trung niên đến các cụ cao tuổi – cùng điều khiển thân rồng qua những con phố hẹp. Mỗi người nắm giữ một đoạn thân tre, di chuyển đồng bộ theo tiếng trống trầm hùng và nhịp chiêng dồn dập. Không có kịch bản, không sân khấu hoành tráng, chỉ có nhịp tim hòa cùng nhịp trống, cùng mùi hương nồng nàn quyện vào gió đêm.
Khi con rồng lượn qua phố King Street, ánh trăng rằm chiếu xuống làn khói trắng mờ, tạo nên khung cảnh huyền ảo. Tôi nhìn thấy những giọt mồ hôi lấp lánh trên khuôn mặt người khiêng rồng, ánh mắt họ sáng lên giữa khói hương. Dưới ánh lửa, đó không còn là nghi lễ, mà là một vũ khúc của niềm tin và sức sống.

Người dân tin rằng đi dưới rồng nhang sẽ gặp may mắn, tránh điều dữ. Có cụ già bảo tôi:
“Chỉ khi rồng nhang bay, người trong làng mới thật sự là một.”
Ở Tai Hang, múa rồng nhang không chỉ để nhìn, mà để cảm. Cảm được sự gắn kết của cộng đồng, nơi mọi người cùng nhau thắp lên niềm tin – không phải vào phép màu, mà vào chính lòng người.
Một đêm hội không sân khấu – chỉ có con người và lửa

Khi đêm xuống, ánh lửa từ hàng ngàn cây nhang chiếu rực lên mái ngói cũ, phản chiếu vào những ô cửa sổ nhỏ của khu chung cư bên đường. Hàng trăm khán giả chen nhau trên vỉa hè, điện thoại giơ cao, nhưng rồi nhiều người hạ máy xuống. Bởi trong khoảnh khắc đó, mọi thiết bị hiện đại đều trở nên thừa thãi.
Khói hương len vào tóc, vào áo, mùi hăng của nhang hòa lẫn với tiếng trống dồn dập. Con rồng xoay mình giữa ngã tư, từng đốt nhang vẽ lên không trung những đường lửa đỏ, rực rỡ như dải Ngân Hà. Tôi cảm thấy như thời gian ngưng lại.

Một bé trai ngồi trên vai cha, đôi mắt tròn xoe dõi theo rồng lửa. Có lẽ, trong ký ức của em sau này, hình ảnh ấy sẽ giống như cách người Tai Hang đã từng nhớ về tuổi thơ của họ — nơi ngọn lửa rồng không bao giờ tắt.
Tai Hang – nơi quá khứ và hiện tại hòa quyện

Ngày nay, Tai Hang không còn là ngôi làng nhỏ heo hút. Nằm sát khu Causeway Bay sầm uất, nơi đầy quán cà phê, cửa hàng thời trang, và xe hơi nối dài. Nhưng cứ đến mùa Trung Thu, không gian ấy lại biến đổi.
Người dân, dù bận rộn đến đâu, vẫn quay về – để cùng nhau giữ lửa. Những thanh niên mặc áo trắng, đầu quấn khăn, cùng dựng khung rồng từ sáng sớm. Tre được ngâm kỹ, rơm được phơi khô, từng cây nhang được gắn lên bằng tay. Không ai trả công, không ai phàn nàn. Họ gọi đó là niềm tự hào của Tai Hang.
Khi màn đêm buông xuống, tiếng trống vang lên, và mọi con phố như thở chung một nhịp. Những khuôn mặt khác nhau – người lớn tuổi, du khách, cư dân mới – cùng hòa vào biển khói nhang. Tai Hang lúc ấy không chỉ là một khu phố của Hồng Kông, mà là một biểu tượng của ký ức và niềm tin.
Hơn cả một lễ hội – là câu chuyện của tinh thần Hakka

Nhiều nhà nghiên cứu văn hóa cho rằng, múa rồng nhang Tai Hang chính là biểu hiện rõ nhất của tinh thần “hòa hợp và kiên cường” của người Hakka – một cộng đồng từng di cư khắp miền Nam Trung Hoa và mang theo truyền thống riêng của họ.
Đối với người Hakka, rồng không chỉ là linh vật, mà là biểu tượng của sự tái sinh. Khi họ nâng thân rồng lên, đó cũng là cách họ nâng tinh thần cộng đồng, lòng biết ơn và khát vọng sống.

Tôi gặp ông Chan, 72 tuổi, người đã tham gia múa rồng hơn 50 năm. Ông nói:
“Ngày tôi còn nhỏ, cha tôi cũng khiêng rồng. Mỗi khi ngửi thấy mùi nhang, tôi lại nhớ ông. Rồng nhang không chỉ là lễ hội, nó là ký ức của chúng tôi.”
Một trải nghiệm văn hóa sống động bậc nhất châu Á

Đối với du khách, múa rồng nhang Tai Hang không chỉ là một sự kiện để xem, mà là một trải nghiệm để sống trong khoảnh khắc.
Khi bước vào đám đông, bạn không chỉ thấy lửa, mà còn cảm được hơi ấm của cộng đồng, hương nhang len vào ký ức, và âm thanh vang vọng như nhịp tim của thành phố.
Không có vé, không có hàng rào, không có khoảng cách giữa người xem và người diễn. Ở đây, mọi người đều là một phần của nghi lễ.
Nếu có dịp ghé Hồng Kông vào mùa Trung Thu, hãy dành một buổi tối đi đến Tai Hang. Hãy để khói nhang quấn lấy bạn, để tiếng trống dẫn nhịp tim, và để con rồng rực lửa kia nhắc bạn rằng: giữa những đô thị không ngủ, vẫn có những ngọn lửa của niềm tin và ký ức không bao giờ tàn.