Sắc vàng nhuộm thắm mùa thu Hàn Quốc
Trên một bức tranh đầy đủ những sắc độ của màu xanh từ lam sang lục, bỗng dưng điểm xuyết hay thậm chí là kẻ một vệt dài vàng rực, kiêu hãnh chiếm hết sự chú ý của du khách. Đó chính là cảnh sắc lúc bây giờ tại Hàn Quốc.
Nơi mặt nước long lanh ánh vàng
Đây là lần đầu tiên tôi đến Hàn Quốc , nhưng thay vì là Seoul như một lẽ cố hữu tôi lại chọn xuất phát từ Busan - một thành phố biển. Mặc dù được biết đến là thành phố lớn thứ nhì Hàn Quốc và cũng là thành phố biển có đường bờ biển dài nhất nước này, Busan hiển nhiên là một điểm đến thu hút khách du lịch, thế nhưng sự yên bình tại nơi đây không hề bị xáo trộn bởi du khách.
Tôi không rõ vì điều gì, có thể là thời tiết, những gam màu chủ đạo của cảnh vật, cũng có thể là vì chấp niệm của tôi mà khung cảnh ở Busan như được khoác lên một bộ lọc vàng nhạt, khiến cho mọi thứ trước mắt như mang cảm giác hoài cổ.
Sáng hôm đó, tôi có dịp dạo chơi ở công viên Dongbaek tọa lạc trên đảo Dongbaek, được ôm trọn bởi đường bờ biển Haeundae (Busan). Con đường có dốc có thoải, có những cụ già thưởng cảnh và cũng có cả những du khách hiếu kỳ với cảnh đẹp như chúng tôi. Trời cần trưa nhưng nắng không hề gắt. Thứ chất liệu điệu đà ấy soi mình xuống mặt nước bên cạnh, ánh lên thứ sắc vàng chói loá mà thu hút.
Cảnh tượng loang loáng ấy như có sức thôi miên, khiến bất cứ ai đi ngang cũng đều đứng lại ngắm nhìn thật lâu. Xa xa là tượng công chúa tiên cá Hwangok ngồi cô độc. Trớ trêu thay sự cô độc của nàng lại là thứ thu hút người ta đến checkin, bỏ qua cả vẻ đẹp của nàng nổi bật trên chiếc nền sáng loáng, đầy mùi muối.
Xa chút nữa, bãi biển Haeundae hiện ra, vàng vọt ôm lấy những cơn sóng. Biển rất trong và xanh nhưng không mấy ai tắm. Họ chỉ đến để chụp ảnh, đi dạo và tắm nắng. Mọi thứ trôi qua thật chậm như cái cách tôi di chuyển từng bước chân trên con đường mòn, ngắn nhìn mọi thứ xoay xung quanh mình.
Buổi tối, Busan như khoác lên một chiếc áo hoàn toàn khác, năng động hơn, nhộn nhịp hơn. Các sạp ăn vặt, quán bia lề đường mở cửa, sáng trưng trong ánh đèn vàng ấm áp. Tại đây, bạn sẽ dễ dàng bắt gặp hình ảnh quen thuộc của những quán nhậu lều hay các hàng chả cá lề đường xuất hiện thường xuyên trên phim ảnh Hàn Quốc. Các nhóm bạn, cặp đôi hay thậm chí là những cá nhân đều tụ tập lại, ăn vặt uống rượu, tạo nên một bầu không khí sôi động, khác hẳn ban ngày. Giờ thì tôi đã hiểu vì sao người ta nói Busan là sự kết hợp hoàn hảo giữa nhịp sống sôi động của thành phố với sự yên bình của nông thôn.
Màu vàng trầm mặc trên những phiến ngói cổ
Rời nhịp sống ôn hoà của trung tâm Busan, tôi di chuyển đến Geumjeong-gu, sửa soạn cho một ngày 2 ngày “temple stay” của mình. Đúng vậy, tôi và những người bạn sẽ có 2 ngày 1 đêm ở lại ngôi chùa Beomeosa, sinh hoạt như những phật tử và được nghe các giáo lý căn bản của Phật giáo cũng như về lịch sử ngôi chùa này.
Hoạt động này khiến cho chuyến đi Hàn của tôi trở nên đặc biệt hơn hẳn. Vì là một người hướng Phật, nên các quy định sinh hoạt tại chùa với tôi không khó khăn là mấy. Chùa tọa lạc trên sườn của ngọn núi Geumjeongsan. Từ vị trí này, bạn có thể bao quát hết toàn bộ thung lũng bên dưới.
Xung quanh ngôi chùa, những tán cây đã chuyển màu dần từ vàng sang cam đến giữa thu sẽ có thêm sắc đỏ. Lá vàng rơi rụng đầy sân, đầy khắp các mái ngói, trầm mặc nghe kinh Phật hàng ngày, chờ cho gió thổi cuốn đi, trở về với đất mẹ. Thời gian ở đây như ngưng đọng. Tôi nhìn ngắm được nhiều hơn, ngẫm nghĩ được nhiều hơn.
Nắng vàng không kịp theo chân chúng tôi đã phải nhường chỗ cho những cơn mưa thu. Mưa thu ở Hàn không dồn dập mà nhẹ như phun sương. Nhiều hơn chỉ là những cơn mưa bong bóng đủ tạo tiếng lách tách trên mái ngói. Cơn mưa ấy theo chúng tôi đến tận Gyeongju, nơi nổi tiếng với khu phố cổ luôn thu hút không chỉ du khách mà còn là người dân xứ Hàn từ những nơi khác.
Ngôi làng cổ vẫn giữ lại những nét đặc trưng như những ngôi nhà hanok được cải tạo để làm điểm lưu trú, nhà hàng, quán cafe… Tại đây, màu vàng xuất hiện trên các thảm cỏ cháy, buồn bã tắm mình trong mưa, nhìn ngắm du khách qua lại cười nói.
Sắc vàng kiêu hãnh giữa gam trầm phố thị
May mắn là cơn mưa không theo chân chúng tôi đến Seoul. Trên chuyến tàu tốc hành, tôi ít nhiều cảm nhận được không khí thay đổi. Seoul ấm hơn, nắng gay gắt hơn. Khung cảnh dễ bắt gặp nhất chính là hàng dài cây rẻ quạt vàng rực cả một góc trời.
Điều khắc sâu vào trong tâm trí tôi đó chính là mặt hồ Seokchon loang loáng giữa nắng chiều. Ven hồ là lối đi tảng bộ được rợp vàng bởi những tán lá đầu thu. Cứ như thể khung cảnh trong những bộ phim truyền hình được mang ra đời thật, sống động đến nao lòng. Thỉnh thoảng, vài cơn gió đưa tán cây chạm vào nhau xào xạc. Trong không gian đó, âm thanh của tự nhiên hòa cùng tiếng xe cộ, tiếng cười nói của thành phố tạo nên bức tranh vô cùng tương phản.
Hàng dài cây rẻ quạt và cả những tán phong dần dần chuyển màu trên khắp các nẻo đường Seoul. Vì là đầu thu nên thi thoảng, bạn sẽ bắt gặp một tán cây vàng vọt trơ trọi giữa màu xanh của những cây còn lại, một sự điểm xuyết thú vị.
Bức tranh vàng rực rỡ nhất mà du khách thường tìm đến khi đến Seoul mùa này có thể nói đến Gyeongbok Goong. Nếu không tin, bạn hãy thử để ý newfeed mạng xã hội của mình. Thời gian này, ai đi Hàn Quốc sẽ có ngay vài bức ảnh tạo dáng trên nền lá vàng của Gyeongbok Goong. Nhưng tất cả những điều này lại khiến cho sắc vàng ở Seoul trông tươi tắn, sinh động hơn hẳn.