Starbucks & mùa quế vàng: Khi cà phê gặp gỡ di sản Trung Hoa
Từ Hồ Bắc đến Vũ Hán và Tây Hồ Hàng Châu, Starbucks biến hoa quế thành trải nghiệm đa giác quan: đồ uống theo mùa, nghệ thuật giấy dán và “Đại hội người yêu quế”.

Mỗi khi gió thu trở mình, những con phố Trung Hoa lại thoảng hương hoa quế (osmanthus). Mùi thơm nhẹ. Thanh. Gợi ký ức bếp nhà, sân gạch, lối đi rải vàng cánh quế. Mùa thu năm nay, Starbucks chọn “Tràn đầy hương quế vàng” làm chủ đề. Thương hiệu muốn đưa hương ấy vào ly, vào không gian, và vào ký ức của người uống. Câu chuyện không chỉ là một sản phẩm theo mùa. Đó là một thử nghiệm văn hóa: cà phê gặp gỡ di sản.
Hoa quế trong văn hóa Á Đông

Hoa quế không ồn ào. Cánh bé. Sắc vàng dịu. Nhưng hương bền và sâu. Trong đời sống Á Đông, quế tượng trưng cho sự thanh khiết, may lành, sự đoàn viên của mùa thu. Người Hoa dùng quế để ướp trà, làm bánh, ngâm rượu, tạo hương cho món tráng miệng. Quế gợi cảm giác “ở nhà”, nhưng cũng đủ sang trọng để đứng trong những nghi lễ cổ truyền. Khi bước vào phố cổ hay khu vườn thu, mùi quế thường là dấu hiệu đầu tiên báo tin mùa đã về.
Đặt hương quế vào trải nghiệm cà phê hiện đại vì thế không chỉ là một lớp hương. Đó là nhịp nối giữa ký ức và hiện tại, giữa bản địa và toàn cầu. Và đây là nơi Starbucks cho thấy cách một thương hiệu quốc tế có thể “bản địa hóa” bằng sự tôn trọng văn hóa gốc.
Bộ sưu tập đồ uống: bản phối giữa hiện đại và mùa vụ

Lấy cảm hứng từ hoa quế ở Hồ Bắc, Starbucks giới thiệu một nhóm đồ uống theo mùa, đặt quế làm chủ vị:
- Latte quế vàng mùa thu: nền sữa êm, espresso cân bằng, điểm nhấn là hương quế vàng. Mục tiêu là độ tròn vị, hậu thơm kéo dài.
- Americano quế vàng nướng: sắc thái rõ của espresso, nhấn bằng hương “nướng” và quế. Một lựa chọn dành cho người thích vị sạch, ít ngọt.
- Latte trà Phoenix Dancong quế vàng: bản phối giữa trà Dancong Phượng Hoàng và sữa – espresso, phủ quế. Đây là cú bắt tay thú vị: trà cao sơn gặp cà phê, tạo tầng hương nhiều lớp.

Theo chia sẻ tại điểm bán, mỗi ly có nhiều bông quế được xử lý để giữ mùi tinh tế. Ý tưởng là tái hiện “vườn quế trong ly”: hương mở đầu nhẹ, thân hương ấm, hậu vị lưu. Đi kèm là món ngọt chủ đề quế và quà tặng nhỏ – miếng thơm hoa quế – như “cầu nối” để dư vị còn ở lại sau khi rời quán.
Nghệ thuật làm không gian: “Vì ánh sáng thấy hương quế”

Điểm nhấn không dừng ở hương vị. Tại Vũ Hán, Starbucks hợp tác cùng nghệ nhân Cao Tiểu Cầm – bậc thầy nghệ thuật giấy dán hoa truyền thống – để tạo nên không gian trải nghiệm mang tên “Vì ánh sáng thấy hương quế”. Cửa hàng trở thành một “vườn thu” sắp đặt: giấy cắt, lớp màu, ánh sáng. Những cánh quế giấy rơi như mưa vàng. Ánh đèn dẫn bước. Khách bước vào, thấy mùi, thấy màu, thấy chuyển động. Đây là một dạng nghệ thuật nhập vai: cho người uống “chạm” vào hương.
Sự hợp tác này nói lên nhiều điều về cách một thương hiệu quốc tế tôn trọng thủ công bản địa. Nghệ nhân mang tri thức truyền thống, thương hiệu mang nền tảng vận hành và ngôn ngữ trải nghiệm. Kết quả là một bản cài đặt (installation) khó lẫn: đẹp, tinh tế, và giàu ngữ nghĩa.
Mở rộng quy mô: hơn 70 cửa hàng khoác áo quế

Không chỉ Vũ Hán. Hơn 70 cửa hàng Starbucks khác trên khắp Trung Quốc đồng loạt “khoác áo quế vàng”. Cốt lõi vẫn là đa giác quan: nhìn – ngửi – nếm – chạm – lưu giữ. Mỗi cửa hàng là một điểm check-in. Mỗi ly là một câu chuyện. Mỗi mùi hương treo trong túi là một “vé khứu giác” kéo người dùng trở lại.
Đây là một chiến lược điểm chạm dày: thay vì quảng cáo ồn ào, thương hiệu tạo mạng lưới trải nghiệm phủ theo hành vi di chuyển của người dùng thành thị. Họ gặp hương quế trên đường đi làm, trong giờ nghỉ trưa, trong cuộc hẹn tối. Sự lặp lại vừa đủ để hình thành ký ức mùa.
“Đại hội người yêu quế” ở Tây Hồ (Hàng Châu)

Đỉnh điểm của chuỗi hoạt động là sự kiện cộng đồng tại Tây Hồ (Hàng Châu). Tây Hồ vốn là biểu tượng thi ca: sương mờ, bờ liễu, gương nước. Khi mùa thu đến, nơi đây hợp với hương quế đến lạ. Starbucks chọn bối cảnh này để kết nối cộng đồng: thưởng thức cà phê, sẻ chia kỷ niệm, chụp ảnh, và tạo nội dung. Không gian cổ xưa – ẩm thực đương đại – cộng đồng số. Ba lớp trùng phùng.
Trên nền tảng trực tuyến, thương hiệu mời cộng đồng kể “câu chuyện người quế”. Người tham gia có cơ hội nhận quà tặng giới hạn. Đó là mô hình O2O (online-to-offline): câu chuyện số dẫn người đến điểm bán; trải nghiệm tại chỗ sinh nội dung mới quay về mạng lưới số. Vòng tuần hoàn khép kín.
Chiến lược thương hiệu nhìn từ “mùa quế vàng”

Nhìn xuyên suốt, có thể thấy ba ý chính:
- Bản địa hóa giàu chiều sâu: Không “đắp” một lớp hương. Starbucks chọn thực thể văn hóa – hoa quế – và diễn giải bằng đồ uống, không gian, sự kiện, quà tặng. Sự đồng nhất về chủ đề tạo trải nghiệm liền mạch.
- Trải nghiệm đa giác quan: Từ ly uống đến ánh sáng, từ nghệ thuật giấy dán đến miếng thơm mang về, thương hiệu khai thác đủ “cửa” của giác quan. Đó là cách neo ký ức hiệu quả.
- Cộng đồng và nội dung: “Đại hội người yêu quế” và chiến dịch kể chuyện trực tuyến biến người dùng thành đồng sáng tạo. Nội dung do người dùng tạo (UGC) giúp mở rộng tiếp cận, tăng tín hiệu xã hội và độ tin cậy.
Từ hương quế tới kinh tế trải nghiệm đô thị
Chuỗi hoạt động cũng góp phần làm giàu bản đồ du lịch đô thị. Du khách đến Vũ Hán hay Hàng Châu có thêm lý do dừng chân: thưởng thức phiên bản địa phương của một thương hiệu toàn cầu, trong bối cảnh địa phương, với chất liệu văn hóa địa phương. Người trẻ gọi đó là café tourism: khám phá thành phố qua hương, vị và thiết kế không gian. Mỗi cửa hàng trở thành một “điểm tham chiếu” trên hành trình phố xá.
Đối với ngành F&B, đây là ví dụ thuyết phục về cách mùa vụ hóa trải nghiệm. Thay vì khuyến mại ngắn ngày, thương hiệu dựng một “mùa” kéo dài: có bản sắc, có nghi thức, có cộng đồng. Giá trị không chỉ nằm ở doanh số bán đồ uống, mà ở tài sản thương hiệu tích lũy: ký ức, câu chuyện, hình ảnh, và mạng lưới người kể lại.
Nghệ thuật – thủ công – thương mại: một tam giác cân

Sự hiện diện của nghệ nhân Cao Tiểu Cầm cho thấy cách thủ công truyền thống có thể bước vào kinh tế trải nghiệm mà không đánh mất phẩm chất. Tác phẩm giấy dán hoa không “trang trí” cho cà phê; nó đối thoại với hương quế trong ly và ánh sáng trong không gian. Khi thương hiệu tôn trọng tác quyền, quy trình, và ngôn ngữ của nghệ nhân, cái đẹp truyền thống được bảo toàn và lan tỏa.
Bài học cho nhà làm thương hiệu và điểm đến
- Chọn một thực thể văn hóa đủ sâu: quế gắn với lễ tục, ẩm thực, thi ca. Nhờ vậy, câu chuyện luôn có “đất” để nảy nở.
- Thiết kế trải nghiệm đồng bộ: sản phẩm – không gian – sự kiện – quà tặng cùng một chủ âm. Người dùng vì thế dễ nhận diện, dễ kể lại.
- Dựng “mùa” thay vì “chiến dịch”: mùa có điệu tính, có nhịp trở lại. Khi người dùng đợi mùa, thương hiệu có lịch nghi lễ của riêng mình.
- O2O là bắt buộc: nội dung số mở đường, trải nghiệm tại chỗ chốt cảm xúc, hệ thống CRM giữ mối liên hệ.
Đối với quản trị điểm đến, mô hình này cho thấy vai trò của liên kết công – tư – cộng đồng. Khi doanh nghiệp F&B, nghệ sĩ, và chính quyền đô thị cùng đặt mục tiêu “di sản sống”, các không gian công cộng như Tây Hồ được “kích hoạt” đúng nghĩa: mỹ cảm, trật tự, và bền vững.
Gợi ý trải nghiệm cho độc giả TravelSig+
- Vũ Hán: ghé không gian “Vì ánh sáng thấy hương quế”, chọn latte quế vàng mùa thu, ngồi gần khu vực cài đặt ánh sáng để cảm nhận trọn vẹn lớp hương.
- Hàng Châu: dạo Tây Hồ, ghé sự kiện “Đại hội người yêu quế” khi có lịch, chọn Americano quế vàng nướng nếu thích vị sạch, ít ngọt.
- Đồ lưu hương: mang theo miếng thơm hoa quế; dùng trong tủ quần áo hoặc góc làm việc để kéo dài “mùa quế” thêm vài tuần.
- Kể câu chuyện: ghi lại một ký ức riêng với quế. Đó có thể là món bánh, một tách trà, hay con phố mùa khai giảng. Chia sẻ để mùa có “tiếng nói”.
“Starbucks & mùa quế vàng” không chỉ là một bộ sưu tập đồ uống. Đó là hệ sinh thái trải nghiệm nơi hương quế dẫn lối, nơi thủ công truyền thống cất tiếng, và nơi cộng đồng tìm thấy một mùa để đợi. Khi cà phê gặp di sản, ký ức được rót đầy. Người uống mang về không chỉ vị ngọt, mà cả một câu chuyện để kể.