Cảng cá dân sinh Vĩnh Trường trúng mùa cá cơm
Cảng cá Vĩnh Trường, một trong những cảng cá lớn nhất Nha Trang, là nơi lý tưởng để trải nghiệm nhịp sống buổi sáng tấp nập và tận mắt chứng kiến những mẻ cá tươi ngon được cập bến.
Có lẽ chẳng ai lại đi lựa chọn cảng cá làm điểm đến trong các chuyến du lịch, nhưng đối với tôi thì khung cảnh nhộn nhịp buổi sớm lúc các thuyền đánh bắt vào bờ lại thu hút đến kỳ lạ.
Thức dậy khi mặt trời còn chưa mọc hẳn, tôi mặc vội chiếc áo ấm và chạy xe từ khách sạn đến bến cá dân sinh Vĩnh Trường. Nằm tại mạn Nam của thành phố, cảng cá dân sinh Vĩnh Trường là một trong ba cảng cá lớn ở Nha Trang, bên cạnh cảng cá Hòn Rớ và cảng cá Vĩnh Lương. Vì là cảng cá dân sinh nên người dân tự quản.
5 giờ sáng, một khung cảnh tấp nập mua bán từ ngoài cổng cho đến tận bên trong bến cảng. Mọi người đang xếp hàng chờ thuyền cập bến, mấy cô tay xách nách mang nào rổ rá, nào sổ ghi chép, mấy chú lớn tuổi thì ghé quán cafe cóc cạnh đó để ăn sáng, uống tạm ly cà phê.
Đứng chờ tầm 10 phút, các ghe thuyền bắt đầu về bến. Một chị gái khỏe khoắn kéo thùng cá cơm nặng 60kg lên bằng ròng rọc. Bên kia hai thuyền khác cũng cập bến, đập vào mắt là cảnh tượng tàu đầy ắp cá cơm.
“Tháng này đổ lên là mùa cá cơm. Tháng chạp, tháng giêng là mùa cá cơm. Có bữa kéo vô được mấy ngàn rổ, cũng phải trên 100 tấn. Ở đây thì chỉ có mấy trăm rổ thôi”, cô Hương làm nghề thu mua cá thấy tôi lạ lẫm thì đến bắt chuyện. “Thu mua cá cơm xong cô bán lại cho nhà thùng muối mắm hoặc cho tôm hùm, ốc hương ăn”.
Cũng giống như mọi người khác ở đây, cô Hương ngày xưa chỉ học đến lớp 9 rồi đi làm nghề cá mưu sinh đến bây giờ. Trong khi chúng tôi đang nói chuyện thì một thuyền cá cơm nữa lại cập bến.
Có khoảng mười cô tầm ngũ tuần đang ngồi chờ các chủ vựa thuê nhặt cá cơm. “Con chờ một tí nữa là có cá vào, chụp hình tụi cô đang lựa cá nhìn đẹp lắm!”, thấy tôi cầm chiếc máy ảnh thì các cô ới lại bảo. Lần đầu tiên tôi mới nghe cái nghề lựa cá cơm, thú vị thật!
Đi sâu vào trong khu vực chợ đầu mối, một khung cảnh mua bán tấp nập không kém. Chợ đầu mối Vĩnh Trường hoạt động từ 12 giờ đêm, tầm 6 giờ sáng là nhộn nhịp hẳn. Ở đây các tàu đi về trong ngày, tối ra khơi đánh bắt và sáng trở về nên hải sản tươi rói. Hải sản vừa đưa vào là được ướp đá ngay lập tức và sau đó ngã giá cho các thương lái. Vì là chợ đầu mối nên ở đây quy tụ những “tay buôn” sừng sỏ từ các chợ nhỏ lẻ khác của thành phố. Các chủ nhà hàng, quán ăn cũng ra đây mua bằng được mẻ cá tươi đầu ngày.
Đang đi tôi nghe văng vẳng các cô chốt giá cá thu lớn 160.000đ/kg, cá thu nhỏ 130.000đ/kg. Một quầy cá đỏng bán nhanh với giá 30.000đ/kg. Một sạp khác đang ngả giá cá chim đen, tôi cũng tò mò nán lại một chút để xem. Một quầy cá nhái xương xanh, loài cá được đánh bắt được nhiều ở khu vực biển Nha Trang cũng vừa bày ra bán. Đi ngang qua một quầy mực câu còn tươi xanh và chớp điện, … tôi không khỏi trầm trồ với những mặt hàng được bày bán ở đây.
Con người miền Nam Trung Bộ thân thiện, làn da rám nắng, mặn mòi như vị của biển nơi này vậy. Cái giọng điệu phát âm “a" thành “e" không lẫn vào đâu được. Có một chú xe thồ trong lúc rảnh rỗi chỉ cho mình phân biệt thế nào là “mành chụp” và “giã cào”. Đây là những thuật ngữ rất quen thuộc của các ngư dân, nhưng đối với “newbie” như mình thì là cả một chân trời mới.
- Sáng nào chú cũng ra đây chở cá ạ?
- Chú làm nghề chở cá ở đây cũng 30 năm rồi, ai kêu đi đâu chú đi đó. Có khi 12 giờ đêm cũng có, cứ alô là có mặt. Ban ngày mình ngủ rồi tối là lên đường thôi.
- Chú ơi, con nghe người ta nói đánh “giã cào” với “mành chụp” mà con không hiểu lắm?
- Đây, chú chỉ cho con, mành chụp là đứng đèn để thu hút cá. Còn những chiếc thuyền nhỏ kia là giã cào, tức là đánh bắt tất cả các loại hải sản. Mấy tàu màu xanh là tàu chở dầu. U chú cha, chú chạy đi chở cá cái đã… có người gọi, có người gọi, …
- Cảm ơn chú nhiều nha! (đang nói chuyện thì có người gọi đi chở cá, tôi chỉ kịp níu vội tay chú để nói lời cảm ơn)
Trò chuyện chán chê nhìn đồng hồ lúc này thì đã 7 giờ 30 sáng, chợ bắt đầu tàn, các thương lái cũng đã bắt đầu đem cá đến các chợ nhỏ lẻ trong thành phố, bắt đầu một ngày mới mưu sinh với nghề. Tôi ra về, mỉm cười và nghĩ thầm trong bụng: chắc chắn đây là một trải nghiệm thú vị mà không mấy khách du lịch có được như tôi đâu!
Hình ảnh: Châu Trần