Tìm kiếm sắc thu Nhật Bản qua mùa lá phong đỏ thắm
Mùa thu Nhật Bản là bản giao hưởng của sắc đỏ, vàng và cam – nơi mỗi chiếc lá phong rơi khẽ gợi nhắc con người sống chậm lại để cảm nhận vẻ đẹp vô thường.
Khi những cơn gió đầu thu bắt đầu khẽ chạm vào tán lá, Nhật Bản lại khoác lên mình một tấm áo mới — rực rỡ, tinh tế và tràn đầy cảm xúc. Mùa thu ở đây không chỉ là một mùa trong năm, mà là một nghi thức sống: người ta gọi đó là Momiji-gari – “ngắm lá đỏ”.

Không nơi nào trên thế giới mùa thu lại quyến rũ như ở Nhật Bản. Màu đỏ của lá phong, vàng của ngân hạnh, và cam của sồi hòa quyện như những nốt nhạc dịu dàng mà thiên nhiên cất lên.
Ở Kyoto, cố đô ngàn năm, những con đường quanh co dẫn lối qua chùa Kiyomizu-dera, Tofuku-ji hay Eikando — nơi từng tán phong đỏ thắm phản chiếu trên mặt hồ tĩnh lặng. Bước chân du khách dường như nhẹ hơn, vì cảnh vật ở đây khiến người ta không nỡ làm vỡ cái yên tĩnh của mùa.
Buổi sáng, sương phủ mờ trên mái ngói cổ; buổi chiều, ánh hoàng hôn rọi qua hàng cây khiến cả không gian rực lên như một bức tranh. Đêm xuống, khi đèn lồng chùa chiếu sáng qua lớp lá đỏ, Kyoto trở thành bức họa sống động giữa thực và mơ.
Arashiyama – nơi mùa thu chạm đến tâm hồn

Ở ngoại ô Kyoto, Arashiyama là điểm đến mà người Nhật luôn nhắc đến khi nói về mùa lá đỏ. Cây cầu Togetsukyo bắc qua dòng sông Katsura phẳng lặng như tấm gương phản chiếu cả rừng phong đang cháy sáng trong nắng chiều.
Đi dọc hai bên bờ, du khách sẽ bắt gặp những chiếc thuyền gỗ nhỏ lững lờ trôi, tiếng chèo khẽ đập vào mặt nước nghe như nhịp thở của thời gian. Trong khoảnh khắc ấy, dường như mọi lo toan của cuộc sống đô thị tan biến.
Mùa thu ở Arashiyama không cần lời ca ngợi – bởi chính sự tĩnh lặng, giản đơn của nó đã là một cách kể chuyện đẹp nhất.
Nikko – bức tranh cổ điển giữa núi rừng
Rời Kyoto, nếu tìm đến Nikko, bạn sẽ bắt gặp một thế giới khác. Con đường Irohazaka quanh co đưa người ta đi qua những ngọn núi cao ngút, nơi lá phong trải dài như dải lụa đỏ vắt ngang thung lũng.
Đền Toshogu – nơi an nghỉ của tướng quân Tokugawa Ieyasu – nổi bật giữa nền lá vàng đỏ rực rỡ, tạo nên khung cảnh trang nghiêm mà trữ tình.
Khi ánh nắng chiếu qua rừng cây, những mảng sáng tối đan xen khiến Nikko giống như một giấc mơ. Ở đây, thiên nhiên và di sản hòa làm một, để lại trong lòng du khách cảm giác ngỡ ngàng xen lẫn bình yên.
Momiji-gari – khi thiên nhiên trở thành nghi lễ sống
“Momiji-gari” không đơn thuần là một hoạt động du lịch. Đối với người Nhật, đó là nghi thức tri ân thiên nhiên – một truyền thống đã có từ hàng trăm năm.
Người ta mang theo hộp cơm bento, ngồi dưới gốc phong, trò chuyện và lặng ngắm những chiếc lá đổi màu. Không có sự vội vã, không ồn ào, chỉ có hơi thở nhẹ của gió và màu thời gian đang trôi qua trước mắt.
Trong khoảnh khắc ấy, mỗi người đều nhận ra vẻ đẹp không nằm ở sự trường tồn, mà ở cái thoáng chốc của vô thường. Lá rồi sẽ rụng, nhưng ký ức về mùa thu thì ở lại mãi.
Kyoto – thủ đô của những mùa nhớ
Mùa thu ở Kyoto không chỉ hiện lên trong những khung cảnh nổi tiếng. Nó còn ẩn mình trong những con hẻm nhỏ, nơi hàng quán cổ bốc khói nghi ngút mùi trà matcha và bánh wagashi.
Dưới hiên nhà gỗ, người dân đặt vài cành phong đỏ trong lọ tre, như một cách chào mùa.
Nếu có dịp ghé thăm khu vực Gion vào tháng 11, bạn sẽ bắt gặp những geisha khoác kimono mang sắc đỏ và vàng – màu của lá thu, của những khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng đáng nhớ.
Tokyo – mùa thu hiện đại giữa đô thị
Ngay cả giữa thành phố sôi động nhất Nhật Bản, mùa thu vẫn len lỏi trong từng con phố.
Ở công viên Shinjuku Gyoen, những hàng cây phong nhuộm đỏ rực rỡ, hòa cùng sắc vàng của ngân hạnh tạo nên tấm thảm màu sắc giữa lòng Tokyo.
Buổi sáng, người ta đến đây đọc sách, chạy bộ, hay đơn giản là ngồi nhìn lá rơi. Buổi chiều, khi ánh nắng chiếu xiên qua hàng cây, bóng người và bóng lá hòa quyện, tạo nên một bản nhạc của ánh sáng.
Ở Tokyo, mùa thu có thể hiện đại, có thể ồn ào, nhưng vẫn giữ được một nét riêng – sự cân bằng giữa nhịp sống nhanh và khoảnh khắc tĩnh tâm.
Hokkaido – nơi mùa thu bắt đầu sớm nhất
Nếu bạn đến Nhật vào cuối tháng 9, hãy ghé Hokkaido – nơi mùa thu bắt đầu đầu tiên trong năm.
Dãy núi Daisetsuzan được xem là “cánh cửa mở ra mùa thu của Nhật Bản”, với lá phong đỏ rực giữa sương mù buổi sớm.
Từ đỉnh Asahidake, nhìn xuống là cả biển rừng đang chuyển sắc. Không khí mát lạnh, tiếng gió thổi qua vòm lá và mùi cỏ khô phảng phất trong không gian — tất cả khiến người ta có cảm giác như đang bước vào một thế giới khác.
Ở Hokkaido, mùa thu đến và đi nhanh hơn bất cứ nơi nào, nhưng chính sự ngắn ngủi ấy khiến nó trở nên quý giá.
Khi mùa thu là tấm gương của tâm hồn
Người Nhật có một triết lý sống đặc biệt: “Mono no aware” – nỗi buồn đẹp khi chứng kiến mọi thứ đổi thay.
Mùa thu là lúc triết lý ấy hiện lên rõ rệt nhất. Khi lá đổi màu và rụng xuống, họ không tiếc nuối, mà mỉm cười đón nhận.
Với du khách, hành trình ngắm lá đỏ cũng là một hành trình tìm lại sự tĩnh lặng trong chính mình.
Giữa khung cảnh rực rỡ ấy, người ta nhận ra vẻ đẹp không chỉ nằm ở màu sắc, mà ở cảm giác được dừng lại, hít một hơi thật sâu, và cảm thấy lòng mình chậm hơn một nhịp.
Từ Kyoto cổ kính đến Hokkaido lạnh giá, mỗi điểm đến đều mang một “tính cách” riêng của mùa thu Nhật Bản.
Dù bạn đứng giữa rừng phong Arashiyama hay đi dọc phố nhỏ Tokyo, bạn vẫn cảm nhận được cùng một điều: thiên nhiên và con người ở đây không tách biệt, mà hòa quyện trong nhịp điệu sống.
Khi lá cuối cùng rơi xuống, mùa thu khép lại, nhưng dư âm của nó vẫn còn trong lòng mỗi người – như một lời nhắc nhẹ nhàng:
Hãy sống chậm lại, vì những điều đẹp nhất luôn thoáng qua.