Hai vương miện của Hoàng gia Anh – khi quyền lực được đội lên bằng vàng và ánh sáng
Giữa ánh hào quang của Hoàng gia Anh, St. Edward’s Crown và Imperial State Crown không chỉ là vương miện – mà là biểu tượng tối thượng của quyền lực, lịch sử và niềm tin qua gần một thiên niên kỷ.
Trong căn phòng đá cổ của Tháp London, nơi ánh sáng mờ ảo hắt lên từ những bức tường dày, hai chiếc vương miện quyền lực nhất của Hoàng gia Anh được đặt trong lồng kính chống đạn. Chúng lấp lánh, nhưng không ồn ào. Rực rỡ, nhưng vẫn mang trong mình một sự tĩnh lặng thiêng liêng – như thể thời gian cũng cúi đầu trước biểu tượng của quyền lực vương triều.
St. Edward’s Crown và Imperial State Crown – hai báu vật linh thiêng nhất trong bộ “Regalia” của Hoàng gia Anh – không chỉ là những món trang sức đắt giá. Chúng là hiện thân của niềm tin, của lịch sử, và của nghi thức quyền lực đã được duy trì suốt gần một ngàn năm.
St. Edward’s Crown – vương miện của sự thánh hiến

Trong nghi lễ đăng quang, St. Edward’s Crown là chiếc vương miện đầu tiên được đặt lên đầu nhà vua hoặc nữ hoàng – khoảnh khắc được xem là “giây phút thiêng liêng nhất” trong toàn bộ nghi thức.
Chiếc vương miện hiện tại được chế tác vào năm 1661, làm hoàn toàn bằng vàng nguyên khối, nặng đến 2,23 kg – con số khiến bất kỳ ai đội nó cũng cảm nhận rõ sức nặng của vương quyền. Trên khung vàng là những viên đá quý đa sắc: hồng ngọc, sapphire, thạch anh tím và ngọc lục bảo – mỗi viên đều mang một ý nghĩa tôn giáo và biểu tượng khác nhau.
Nhưng điều khiến St. Edward’s Crown đặc biệt hơn cả nằm ở cái tên của nó. Chiếc vương miện được đặt theo tên Thánh Edward the Confessor – vị vua trị vì nước Anh từ thế kỷ 11, được tôn kính như hình mẫu đạo đức của hoàng quyền. Chính vì vậy, St. Edward’s Crown không chỉ là vật biểu trưng cho quyền lực, mà còn là biểu tượng của sự “thánh hóa ngai vị” – nơi con người được nâng lên thành quân vương bằng ý chí của Thượng đế.
Suốt hàng thế kỷ, chiếc vương miện này hầu như không xuất hiện ngoài nghi lễ đăng quang. Nó chỉ được sử dụng một lần duy nhất trong suốt triều đại của mỗi quân vương – như cách Hoàng gia Anh nhấn mạnh rằng quyền lực chỉ được ban phước, chứ không thể nhân đôi.
Khi Charles III được tấn phong vào năm 2023, St. Edward’s Crown lại được mang ra từ kho báu Hoàng gia, được lau sáng từng góc cạnh, và trong giây phút thiêng liêng nhất của buổi lễ, nó được đội lên đầu vị tân vương – đánh dấu khoảnh khắc “từ một con người trở thành nhà vua”.
Imperial State Crown – vương miện của quyền uy và hiện diện

Nếu St. Edward’s Crown đại diện cho sự thánh hiến, thì Imperial State Crown lại là biểu tượng của “quyền lực hữu hình” – sự hiện diện của Hoàng gia trước quốc gia và thần dân.
Chiếc vương miện hiện tại được chế tác vào năm 1937 cho lễ đăng quang của vua George VI, cha của nữ hoàng Elizabeth II. Nó được làm bằng vàng, bạc và bạch kim, đính hơn 2.800 viên đá quý – một kho báu thực sự của nghệ thuật chế tác hoàng gia.
Trung tâm của Imperial State Crown là viên kim cương Cullinan II – viên đá lớn thứ hai được cắt ra từ kim cương thô Cullinan, nặng tới 317 carat, tỏa ánh sáng lạnh nhưng lộng lẫy. Bên cạnh đó là hồng ngọc Black Prince’s Ruby, viên sapphire của Thánh Edward, cùng vô số ngọc trai và ngọc lục bảo được truyền lại qua nhiều thế hệ.
Mỗi viên đá trong chiếc vương miện này đều có một câu chuyện riêng. Có viên từng nằm trên mũ bảo hộ của chiến binh trong thế kỷ 14, có viên được tặng cho vua Anh sau một trận chiến ở Tây Ban Nha, và có viên từng nằm trong vương miện của các vị quân vương trước khi được chuyển sang thế hệ kế tiếp.
Với Imperial State Crown, Hoàng gia Anh thể hiện không chỉ sự xa hoa, mà còn là thông điệp về tính liên tục và bền vững của triều đại – nơi mỗi viên ngọc là một phần của lịch sử được nối dài qua từng thế kỷ.
Hai vương miện, hai khoảnh khắc
Cả hai chiếc vương miện đều cùng xuất hiện trong lễ đăng quang, nhưng không bao giờ cùng một lúc.
Khi nghi lễ thánh hiến kết thúc, St. Edward’s Crown được cất trở lại, và nhà vua đổi sang đội Imperial State Crown – nhẹ hơn, dễ mang hơn, nhưng mang một ý nghĩa khác: quyền lực giờ đã được xác lập, và vị quân vương chính thức bước vào vai trò lãnh đạo quốc gia.
Từ đó về sau, Imperial State Crown sẽ theo nhà vua trong những sự kiện quan trọng – đặc biệt là khi khai mạc Quốc hội Anh. Hình ảnh Nữ hoàng Elizabeth II đội Imperial State Crown, cầm quyền trượng bước vào Điện Westminster, đã trở thành biểu tượng quen thuộc của nước Anh suốt 70 năm trị vì của bà.
Và khi bà qua đời, chính chiếc vương miện ấy được đặt trên quan tài – như lời tạm biệt của quyền lực với người đã mang nó suốt một đời.
Biểu tượng vượt thời gian

Nhìn hai chiếc vương miện lấp lánh trong ánh đèn tại Tháp London, người ta không chỉ thấy vàng và ngọc quý. Người ta thấy cả những lớp trầm tích của văn hóa, của tôn giáo, và của lòng tôn kính dành cho một chế độ quân chủ đã đi qua gần một thiên niên kỷ.
Điều kỳ lạ là, dù biểu trưng cho quyền lực tối cao, hai chiếc vương miện ấy vẫn mang vẻ khiêm nhường. Chúng không được khoe khoang trong các buổi tiệc xa hoa hay trưng bày ngoài phố. Chúng chỉ xuất hiện trong những thời khắc trang nghiêm nhất – khi lịch sử được viết tiếp bằng tay con người.
Có lẽ chính sự tiết chế ấy khiến người Anh càng thêm tôn trọng biểu tượng của họ. Bởi quyền lực thực sự, đôi khi, không nằm ở sự phô trương – mà ở cách người ta nâng niu và giữ gìn những giá trị thiêng liêng qua thời gian.
Nơi lưu giữ niềm kiêu hãnh quốc gia
Cả St. Edward’s Crown và Imperial State Crown hiện được lưu giữ tại Tháp London – di sản thế giới được UNESCO công nhận. Du khách đến đây có thể chiêm ngưỡng toàn bộ bộ sưu tập Crown Jewels – gồm vương miện, quyền trượng, quả cầu hoàng gia, gươm lễ và nhiều báu vật khác.
Dưới ánh sáng vàng nhạt của phòng trưng bày, những viên đá quý phản chiếu tạo thành vũ điệu của ánh sáng. Có người nán lại thật lâu, không chỉ vì vẻ đẹp, mà vì cảm giác như đang nhìn thấy cả chiều dài lịch sử nước Anh thu nhỏ trong một không gian.
Đối với nhiều du khách, đó không chỉ là chuyến tham quan, mà là cuộc gặp gỡ với một phần tinh thần của dân tộc – nơi biểu tượng của vương quyền trở thành biểu tượng của niềm tự hào.
Khi quyền lực trở thành nghệ thuật

Cả hai vương miện không chỉ là hiện thân của chính trị và tôn giáo, mà còn là đỉnh cao của nghệ thuật chế tác thủ công Anh. Mỗi đường nét chạm khắc, mỗi viên ngọc được chọn, đều thể hiện sự cầu toàn tuyệt đối.
Thế hệ thợ kim hoàn của xưởng Garrard – nhà chế tác hoàng gia – đã dành hàng ngàn giờ để hoàn thiện từng chi tiết. Sự kết hợp giữa tinh xảo, truyền thống và tính biểu tượng khiến những món bảo vật này không chỉ thuộc về Hoàng gia, mà còn thuộc về văn hóa nhân loại.
Ngày nay, khi nhìn lại, St. Edward’s Crown và Imperial State Crown vẫn giữ nguyên sức mạnh truyền cảm hứng – không chỉ cho người dân Anh, mà cho bất kỳ ai từng chiêm ngưỡng chúng.
Bởi ở đó, người ta nhận ra: quyền lực, nếu được gìn giữ bằng đức tin, đạo đức và nghệ thuật, sẽ không bao giờ mất đi ánh sáng của nó.













